Nguyên Đỗ

Nữ Sinh Áo Dài Trắng

Cả thôn xóm trầm trồ nhìn cô gái
Áo dài xinh màu trắng dáng như mơ
Xe máy đỏ sáng chiều trông thân ái
Đường vì em từ đó cũng nên thơ
 
Đội mũ trắng có vành che ánh nắng
Chiếu hồng tươi đôi má thắm hòang hôn
Nụ cười em làm bao kẻ mất hồn
Duyên dáng lạ anh thầm yêu từ đó
 
Sáng chiều ngóng, anh đứng chờ ngòai ngõ
Em chạy qua, vẫy tay khẽ chào nhau
Thời yêu thương thầm kín buổi ban đầu
Còn in dấu cả đường đời vời vợi
 
Có ngày bệnh hay bận gì không tới
Buồn cao dâng chất ngất nhớ thương ơi
Cứ vào ra, đi đứng, dạ bồi hồi
Vạn nỗi nhớ bừng lên nung cháy đỏ
 
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 9.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nữ Sinh Áo Dài Trắng"